Đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng.

September 6, 2012

Bài 1: Chúa Giêsu biết điều gì sẽ xẩy đến cho Ngài

Giới Thiệu về loạt bài Suy Niệm "Tin Lành Chúa Rửa Chân"

 
Viết bởi MS TS Lưu Hồng Khanh   

Dẫn nhập

a. Ðọc và suy niệm Phúc Âm như sách khải đạo:

Mỗi một Phúc Âm trong Tân Ước đều nhắm đến một số độc giả, cùng với một số chủ đích riêng. Như ta đã từng biết: Mathiơ viết riêng cho các tín hữu do thái để củng cố lòng tin của họ trước những vấn nạn của người đồng chủng về Ðức Giêsu. Mác viết cho những người tín hữu lương dân, để trình bày cho họ về giáo lý Cơđốc/Kitô. Luca đề tặng tác phẩm mình cho người tín hữu mới trở lại tên là Thêôphilô, đại diện cho những người lương dân đã trở lại hoặc những người có thiện cảm với Cơđốcgiáo/Kitôgiáo hồi ấy đang bị bắt bớ, cấm cách và chống đối khắp nơi. Còn Giăng thì viết phúc âm mình như một chứng từ về những dấu lạ Chúa Giêsu đã làm; độc giả của Giăng là những cộng đoàn tín hữu đã được thành lập tiếp nối các sứ đồ, còn chủ đích thì cũng đã được chính Giăng nói ra: "Các việc nầy được chép ra đây để anh em tin rằng, Ðức Giêsu là Ðấng Christ, là Con Ðức Chúa Trời, và để anh em tin mà được sự sống nhờ danh Ngài." (Gi 20:31).

Một cách sắp xếp khác về các phúc âm là nhìn xem các tập sách nầy như những nội dung khải đạo, tuần tự dẫn đưa vào những chiều sâu giáo lý và cuộc sống của hội thánh. Và như thế, Mác là sách giáo lý chuẩn bị cho những người dự tòng chịu phép rửa; Mathiơ giúp những người tân tòng biết sống như thế nào trong giáo hội, cũng như biết đặt tương quan giữa cựu ước và tân ước; Luca là phúc âm với những suy tư thần học về tương quan giữa giáo hội và trần thế; còn Giăng là tác phẩm chiêm ngắm những mầu nhiệm cứu rỗi thâm sâu cao cả, đặc biệt dành cho các trưởng lão và những tín hữu đã tiến xa trong việc học hỏi giáo lý.

b. Nền tảng và khải tượng cuộc sống đức tin:

Con người được cứu rỗi nhờ đức tin, và đức tin được xây cất trên nền đá tảng là Ðấng Christ (Êphêsô 2:20). Ngài là nền đá tảng và là viên đá sống cho ngôi nhà Dân Chúa (1 Phêrơ 2:4-6).
Nhưng một khi đã có đá tảng làm nền, người tin Chúa còn cần phải xây cất đời mình trên nền đá tảng đó, nghĩa là phải ra tay hành động để thể hiện ngôi nhà đã được lời Chúa phác họa. Có như vậy, ngôi nhà cuộc sống đức tin của chúng ta mới không phải xây trên đất cát, nhưng đích thực đứng vững trên nền đá tảng, như chính Chúa đã phán:
"Kẻ nào nghe và làm theo lời ta phán dạy, thì giống như một người khôn ngoan cất nhà mình trên hòn đá. Có mưa sa, nước chảy, gió lay, xô động nhà ấy; song không sập, vì đã cất trên đá. Kẻ nào nghe lời ta phán đây, mà không làm theo, khác nào như người dại cất nhà mình trên đất cát. Có mưa sa, nước chảy, gió lay, xô động nhà ấy, thì bị sập, hư hại rất nhiều" (Mathiơ 7:24-27).
Nhà thần học tin lành trẻ tuổi người Ðức, Dietrich Bonhoeffer (1906-1945), nạn nhân tử hình của chế độ Ðức Quốc Xã, đã từng nói đến hai thứ ân điển: "ân điển rẻ tiền" nghĩa là tin mà không làm không theo, và "ân điển đắt giá" nghĩa là vừa tin vừa bước theo dấu vết cuộc sống của Thầy chí thánh mình, điều đã làm cho Bonhoeffer chấp nhận đến cả ngục tù và tử hình để trung thành với sự thật, với lời của Ðức Chúa Trời.
Truyền thống linh đạo hai ngàn năm của Cơđốcgiáo/Kitôgiáo cũng đã từng nói đến nền tảng và khải tượng của cuộc sống đức tin nầy.
Ignaxiô Loyola (1491-1556) nói rõ: tất cả cơ sở, ý nghĩa và viễn ảnh của cuộc sống con người là vinh quang của Ðức Chúa Trời: là ngưỡng mộ, tôn ca và dâng mình phục vụ Chúa, Ðấng tuyệt đối và vô cùng cao cả. Trước khải tượng lớn lao như thế, con người sẽ biết nhìn nhận kế đồ huyền nhiệm đầy yêu thương và thành tín của Ðức Chúa Trời trong tạo thành và lịch sử, và từ đây biết chấp nhận tất cả mọi biến sự Ngài gửi đến một cách tin yêu và thanh thản: khỏe mạnh hay đau yếu, giàu có hay bần cùng, danh giá hay ô nhục, sống lâu hay chết sớm. Ðiều độc nhất người tin Chúa tìm kiếm, chọn lựa và quyết tâm thực hiện là những gì dẫn đưa mình đến mục đích cuối cùng của cuộc sống là vinh quang của Ðức Chúa Trời.

c. Cấu trúc một bài suy niệm Lời Chúa:

Ðọc và suy niệm Phúc Âm cần được đặt trong bối cảnh tìm vinh quang của Ðức Chúa Trời. Phát xuất từ Lời Chúa là nền tảng cho cuộc sống, suy ngắm Lời Chúa là ánh sáng và sức mạnh cho sự sống, và kết thúc Lời Chúa bằng những hành động cụ thể và thích ứng để thể hiện khải tượng vinh quang của Ðức Chúa Trời mà mình được dự phần.
Sau đây là một vài đề nghị cho ba giai đoạn (A) chuẩn bị, (B) đọc và suy niệm Kinh Thánh, (C) kết thúc một buổi suy niệm như được trình bày trong tập sách nầy. Dĩ nhiên tín nhân tu tập cần xử dụng những đề nghị nầy một cách sáng tạo, bằng cách tìm ra những lời nguyện và những điều thực hành thích ứng với hoàn cảnh sinh sống của mình. Dẫu sao, khải tượng cuộc sống đức tin vẫn cần được nhắc đi và lặp lại ở phần khai nguyện và phần kết nguyện.
  1. Chuẩn bị và khai nguyện:
    1. Tĩnh lặng - Tập trung - Ý thức:
      Ra mắt trước mặt Chúa, con người cần giữ một thái độ cung kính, nhưng đồng thời vẫn an nhiên thanh thản. Nhờ thái độ an nhiên thoải mái nầy mà ta có thể dễ dàng tập trung, cầu nguyện lâu giờ, và cơ thể giữ được sự lành mạnh. Ðể giữ được thái độ an nhiên thanh thản, chúng ta cần để ý cách ngồi, cách đặt chân để tay, cách giữ mắt giữ tai, cách điều hoà và theo dõi hơi thở...
       
    2. Nhắc nhở lại khải tượng cuộc sống đức tin:
      "Con người được dựng nên,
      để ngưỡng mộ, kính tôn
      và dâng mình phục vụ
      Ðức Chúa Trời Ðấng cao cả,
      cho thành toàn cuộc sống
      và cứu rỗi mọi người".
  2. Ðọc và suy niệm Kinh Thánh:
    1. Ðọc Tin Lành: Ðọc đoạn Sách Thánh đã chọn một cách chậm rãi, nhiều lần, kèm với lời nguyện xin Chúa mở lòng để hiểu được Lời Chúa và khám phá ra được những điều Chúa muốn chỉ dạy.

    2.  
    3. Dẫn giải và suy niệm: (như đã được trình bày trong tập sách nầy).
  3. Kết thúc và kết nguyện:
    1. Ðiều thực hành: Suy nghiệm Lời Chúa cần đưa đến việc thể hiện Lời Ngài bằng những thực hành cụ thể và thích ứng. Có thể lấy điều thực hành được đề nghị ở đây, hoặc tìm một điều thực hành nào khác thích hợp hơn.
    2. Lời kết nguyện: diễn tả yêu thương và dâng hiến, bằng cách nhìn thấy "Ðức Chúa Trời là tất cả trong tất cả" (1 Cor 15:28), nhất là trong Ðấng Christ: Ðấng vừa là diễn tả tình yêu thương và thành tín của Ðức Chúa Trời đối với con người, đồng thời cũng là diễn tả tình mến thương và dâng hiến của con người đối với Chúa (xem: Philip 2:5-11):
      "Tạo thành và cứu rỗi,
      Tất cả vì tôi và cho tôi.
      Tình Ngài thẳm sâu khiêm hạ nơi Ðấng Christ,
      Tình tôi như Ðấng Christ vực lên từ sâu thẳm". 

d. Nguyên tác và biên soạn:

Phần lớn những suy nghĩ trong "Năm bài suy niệm về tin lành Chúa rửa chân" nầy đã được Carlo M. Martini (s.1927) trình bày và xuất bản trong nhiều nơi và qua nhiều hoàn cảnh, với mục đích chấn hưng cuộc sống linh đạo. C.M. Martini là một nhà giải kinh, nhà thần học và là mục tử của hội thánh thành Milanô nước Ý có nhiều ảnh hưởng trên thế giới.
Những suy tư của C.M. Martini đã được phát triển dựa trên những nghiên cứu Kinh Thánh và thần học có tính khoa học, nhưng đồng thời lại được diễn xuất trong một ngữ cảnh linh đạo và mục vụ cụ thể riêng biệt. Do đó, chúng tôi nghĩ sẽ thích hợp và có hiệu quả hơn, nếu những tư tưởng nầy được suy nghĩ và diễn tả lại cho thích ứng với văn cảnh linh đạo và mục vụ của các hội thánh ở Việt Nam. Ðó là công việc "biên soạn" mà chúng tôi xin đảm nhận.

e. Một số từ ngữ tiếng việt:

Có một số từ ngữ Kinh Thánh và thần học tiếng việt đã được chuyển âm từ các bản dịch tiếng Anh, Pháp hay Trung Quốc, thay vì từ các nguyên tự hilạp hoặc latinh. Tỉ như từ cơđốc, Cơđốc giáo, Mathiơ, Giăng, Jêsus, Christ, Mari, phép baptem... Trong tập sách nầy, chúng tôi xin phép được dùng một số từ ngữ dựa trên tiêu chuẩn chuyển ngữ từ nguyên tự, nhưng đồng thời cũng phần nào tôn trọng những tập quán đã quá in sâu trong các hội thánh. Vậy nếu đây đó có những từ ngữ ít quen thuộc, thì chúng tôi ước mong các con cái Chúa rộng lòng bao dung bỏ qua cho, để chỉ nhìn đến những nội dung và những thực tại ở phía sau các từ ngữ, và đó là điều căn bản và thiết yếu.
Ngoài ra, chúng tôi phần lớn cũng sẽ viết chữ thường thay vì chữ hoa một số từ địa danh, tên riêng, tên dân tộc, khi những từ nầy được dùng như tĩnh từ (không phải như danh từ).

        Hoa Tư Tưởng
 
Bức tranh tuyệt vời
chính là bức tranh muôn màu Yêu Thương,
Tâm hồn cao thượng
là khi ướp muối Khiêm Nhường Hy Sinh,
Ðau khổ đủ sức thánh hóa toàn thiện
là chịu đau khổ vì Tình,
Hạnh Phúc muôn đời bền vững
là khi Thần Linh hiện hình trong ta,
Ðó là tất cả niềm vui mong chờ hy vọng,
Ðó là động lực thôi thúc mỗi người chúng ta.
Hà Ðậu Ðồng
Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...